Nguồn gốc Ching_chong

Bởi vì người Trung Quốc phát âm tiếng Anh không chuẩn xác, nên người phương Tây mới dùng Ching chong để nhại lại. Họ cho rằng người Trung Quốc nói tiếng Anh nghe như tiếng "ching chong". "Ch" phản ánh sự phát âm lọng cọng của các âm đưa đầu lưỡi lên hàm trên trong tiếng Trung (sáu trong tiếng Trung Quốc: [ts], [tʂ], [tɕ], [tsʰ], [tʂʰ], [tɕʰ], tương ứng trong Bính âm ⟨z⟩, ⟨Zh⟩, ⟨j⟩, ⟨c⟩, ⟨ch⟩ và ⟨q⟩), trong khi tiếng Anh chỉ có hai: /tʃ/ (viết ⟨ch⟩) và /ts/ (⟨ts⟩ hoặc ⟨z⟩), trong đó chỉ /tʃ/ thường xuyên ở đầu của một từ. Chữ "ng" phản ánh mức độ phổ biến lớn hơn của âm mũi trong âm tiết trong nhiều loại tiếng Trung Quốc; ví dụ, tiếng Quan thoại chỉ cho phép [n] hoặc [] (viết ⟨ng⟩ bằng cả tiếng Anh và tiếng La-tinh hóa của tiếng Trung Quốc) trong việc mã hóa âm tiết. Một âm tiết với hình dạng này là 中 (zhōng), âm tiết đầu tiên của 中 国 (Zhōngguó - có nghĩa là "Trung Quốc").